𪘏𪘏游宦子示仲弟

[清代] 高心夔

  yóuhuàn 
zhōuliúníngdāng 
màoxiāo 
nǎihuànxiāng 
niánnǎonóng 
niánmèngchǔshuǐ 
qǐngguīxiǎoxiū 
tuīzhěnsān 
édǎo 
zhāojīngjiāngwěi 
jiānghǎishàngcháo 
língyuǎněr 
zhāojiǎngshānqīng 
nòngjiǔhuá 
tiānméndōng 
西
péngláijiǎo 
xūnhuángshízhōng 
liǎoliǎochéng 
duōjiēguò 
shuìpénkǒushì 
chéngzhǎnggēngjìn 
wàngwàngmínglún 
rénsuīyún 
xiāng 
jiāérhòuwēng 
èluójiēshì 
zhòngxiào 
yíngsòng 
zhòngqiáng 
bēisuānzàisuǐ 
āshuífèngjìnshěng 
zuǒyòu 
wéi 
qiàzuìyán 
shēngwén 
āizāirěnzhuǎnshì 
lángbèiér 
xiōngguǐ 
fèijiàohuáiyànān 
怀
yánchènměi 
huòtóng 
rénrénkàngāoshì 
nàimiànkuāmán 
pǐnzhìgāoyànzhì 
zhòngqiūjuānchū 
qǐnchéngchì 
liùqīntínglái 
xiànzhùzàibàiguì 
kuìzhuànzhōngfēngjiǎn 
shānjiānshuǐcuì 
zhǔrénchóu 
páoqìngláoshǐ 
fēnyúnxièdìng 
wéiyuèzhīfěi 
yuǎnjiāozhǎnkuàitán 
fànsǎoshùchángchí 
zēngwángzháishūrǎng 
shuǐtóng 
xīnsuìcuīshāng 
mēnglóngruòlěi 
hàohéngshān 
zuìzhéshēnzàishì 
biǎoquēzhuànmíng 
bānwèiwènyáng 
zhuīniúxiàoyuè 
礿
kuīyǎng 
jīngsuǒzhū 
shǒuzhuāchuí 
shìjiǔyuǎnxīn 
chùchǔshǒujiānfǒu 
cáinéngjīngdào 
shǒuyíngcùnlěi 
nèirǎnggòushēng 
gǎoxiàng 
shēngměngrán 
huángtòngyān 
liǎngfèngnánxiáng 
égōngzhōngzhì 
láishíshānwēi 
jiànshān 
shānxiàbàicūn 
huāngxiàng 
zhāomàn 
shíànchíwēi 
gǒngshǔzhōngqiáng 
pángfēiguǐ 
shàngzhuìzòngbǎi 
língxiǎngèrguǐ 
huìběnzhī 
érgǎntiān 
bānbáiqiánxiāngláo 
nuònuòzhòngwéiwéi 
shūháng 
pēngchuǎnliánnián 
yuànqiětáng 
jìntuìxuānduō 
退
guānzhělínshù 
cuòdāngzhǐ 
bǐngjìngzhàocháng 
xīngchōngshuānghuǐ 
suōniànshībào 
zhūkuāngfěi 
shūyǒupiān 
shùgàowěiwěi 
yuánfēngguītián 
qīnxiányuǎnshì 
qīngyányǎng 
shān 
míngxiànmén 
cōngmángjièháng 
gōngàiliàn 
wèibiéqiánzhān 
zhòngnéngkuàngxīn 
yàoguānpéng 
jiānghàndōngzhāozōng 
shízhōngzhèng 
西
shízhōnghǎolíngjié 
kuāngyuèlínàiài 
biǎoshuānghóngchuān 
xiáhuìmíng 
huáiyángxiàguǎng 
广
guànyǐnjìng 
wèishíquán 
èzhīzhōng 
kuāngqiáojiāngàn 
xiǎnghuángjīngěr 
wèixiāndēngtiān 
wàngyōuchǐ 
齿
yōushìfēishēn 
shuōjīngguǐ 
shǎopíng 
huánshānyǒulánchǎi 

《𪘏𪘏游宦子示仲弟》作者

高心夔

高心夔, , 清代诗人, 1835 - 1883
高心夔(1835~1883)原名高梦汉,字伯足,号碧湄,又号陶堂、东蠡,江西湖口县城山乡高大屋村人。咸丰九年进士,两次考试都因在“十三元”一韵上出了差错,被摈为四等,后官吴县知县。工诗文,善书,又擅篆刻,著有《陶堂志微录》。高心夔与王闿运、龙汝霖、李寿蓉和黄锡焘曾为清末宗室贵族肃顺的幕府,号称“肃门五君子”。

高心夔的其他诗词


三九古诗词@2025 www.39care.net