默所诗

[明代] 朱浙

dònghuánjìng 
huán 
dòngjìngjiān 
shuínéngdàn 
dòngjìngwéiběn 
wéicháng 
jìngdòngnǎi 
shèngyánzhāng 
shèngrényán 
shènghuà 
xiánrénjǐnyán 
yánchuíqiānzǎixià 
fányánkǒngduō 
xiānchúnzhōujiū 
néngchónglíng 
shēnghuǐyóu 
jiēzāixīnwēi 
chūjìng 
shīsuǒcāo 
kuìlànzhì 
wánglǐngtíngxùn 
suǒzhēn 
fēijiéshé 
shàngjǐnzhūxīn 
línyuān 
zhìxīnzhuǎnxiǎo 
qiānyánwéiduō 
yánwèiwéishǎo 
shìwèijìngzhī 
chángdòngzhīzhōng 
jiāyánhuìyǒuwén 
qiānqīnyīngfēng 
xiàshìměngxīnxué 
héngyánhǎochǒu 
gāng 
yǒuruòxiánkǒu 
dāngwèihuǐshí 
hǎokuángchī 
huǐshí 
bēnjiāngyānzhuī 
chángsòngrényán 
éhǎo 
àizhùchéngyóu 
shùyòngkǎo 

《默所诗》作者

朱浙

朱浙, , 明代诗人, 1486 - 1552
(1486—1552)福建莆田人,字必东,号损岩。嘉靖二年进士,授御史。帝亟欲尊生母,而群臣必欲帝母昭圣皇太后,浙亦上疏力争。帝怒,立捕至内廷,除名为民。有《天马山房遗稿》。

朱浙的其他诗词


三九古诗词@2025 www.39care.net