shēnghésǐ gūhánmìng
生和死。孤寒命。
yǒuqíngrénjiàobùchūqíngrényīng
有情人叫不出情人应。
wéishènmabùchàngchūnǐkěrénmíngxìng
为甚么不唱出你可人名姓。
sìǎngūhúndúchèn
似俺孤魂独趁。
dàishuíláijiàohuànǎnyīshēng
待谁来叫唤俺一声。
bùfēnmíng wúdǎoduàn
不分明。无倒断。
zàipīngtíng
再俜停。
gǎnbiānxiāngshènmashūshēng
敢边厢甚么书生。
shuìmènglǐyǔyánhú
睡梦里语言胡。
bùyóuǎnwúqíngyǒuqíng
不由俺无情有情。
còuzhuójiàodírénsānshēngliǎngshēng
凑着叫的人三声两声。
lěngxīngsōnghónglèipiāolíng
冷惺忪红泪飘零。
pàbùshìmèngrénérméiqīngliǔqīngjìzhuózhèhuātíngshuǐtíng
怕不是梦人儿梅卿柳卿记着这花亭水亭。
chèndízhèfēngqīngyuèqīng
趁的这风清月清。
zézhèguǐsùqiánchéng
则这鬼宿前程。
pàndéshàngsānxīngsìxīng
盼得上三星四星。