乾隆圣德诗

[清代] 沈德潜

唐韩愈《元和圣德诗》颂宪宗讨刘辟功也,辟故奸猖,然集天兵讨之,一旦剪屠,视挽回天灾,校分难易。乾隆癸酉秋,霪霖暴涨,黄河奔流,前后冲决淮徐堤防,人民荡析,千里成海。奠川安民,艰于讨逆。皇帝宵旰忧勤,指授方略,颁金转粟至无算,数命大臣建筑抚绥,要于奠安。诸臣同心协力,惟惧失坠。不半载,河循正道,民多生色,比宪宗讨叛功奚啻什伯?臣系旧史官,道扬敷陈,本属职业,作四言诗一章,具载圣天子回天仁民之德,名《乾隆圣德诗》,以昭示臣庶,其辞曰:
tiānxīnběnrén 
yǒushíháng 
tāngtānghóngliú 
yáozhīshì 
yáoréntiān 
yōuláochéngzhì 
wǎnzhī 
zhuǎnhéngér 
huáng 
zhōngtiáo 
dàodàngpíng 
mínshēngsuì 
shíyǒunián 
wéiguǐyǒusuì 
jiāngnánběi 
fēngǎi 
màishōu 
shǔchéngsuì 
zhàoyuè 
亿
sānshíhài 
érqiūlín 
liánxúnyīn 
huángliúzhǎng 
bēnténgyǒngfèi 
liúhóng 
xiézhījīngkuì 
nièshíjīn 
xiǎnzhánán 
qīnghuáishòushāng 
wéiyángxiāng 
zhīxíng 
gāo 
yuèhūn 
gào 
tóngshānhéngjué 
miányánxiāopèi 
huìtōngliú 
mángmáng 
zhàozhōu 
lóujiǎotài 
piāoméiliáng 
dàngmái 
quǎnshēng 
shūfānggài 
ǒugāoyuán 
cánjiāocuì 
quēshí 
xíngtóngguǐmèi 
shuínéngjiànzhī 
érliú 
tiānzāi 
yóurénshì 
xuānxièshī 
jiànshíshǎozhì 
sòngfán   fèifèi 
dānzhōufáng 
yóudiānzhì 
jiǔzhòngwénzāi 
zhuìzhuì 
mín 
kùnbèi 
shǐjiùfāng 
shēngròu 
xiānqiǎnchén 
chéngchuán 
shěnshìshàngwén 
huòyǐn 
chéngào 
huìxíngshì 
zhìzhī 
jīngjiǔhuài 
huángyuē 
xiǎohuìshìjiè 
shēnbēi 
zhīliúzhì 
hǎiwéiguī 
shīzhì 
chéngào 
míndiāozhài 
huózhī 
ránbǎozuì 
huángyuē 
zhìliú 
zhěshǐshí 
使
hánzhěshǐ 
使
zhěshǐjiā 
使
zhěshǐlài 
使
néngjiùguān 
hángxiǎohuì 
chéngào 
chóuhuàjīngfèi 
shūzhī 
zhēnliángkuì 
huángyuē 
cáiyòng 
zhuǎnzhōu 
shǔxié 
jìnqiūliáng 
jiéliúxiāndài 
jīnqiánqiānwàn 
nèi 
shuǐpāngshī 
rénwānghuì 
chénchéngmìng 
zhòngxīnfèn 
jiùshíwén 
rènláowàngcuì 
chángjiānzhù 
xuékǒngbài 
āi 
hóngkǒngshā 
鸿
jīngzhīwěizhī 
yǒuchèài 
huóbìngrén 
shénwángchài 
xiāngliùyuè 
wēndùn 
zhōuchēpián 
shānglín 
jiǔpèizhāo 
yánliè 
yǒu 
niúyǒu 
xiàoyóu 
nánzhì 
cháiāntián 
gǎnwàngsuǒ 
fénghuáng 
tóngshì 
rénfēngxiángqià 
qiānbèi 
xiǎochénlín 
chuánwényóuzhì 
shǐtiānháng 
qīnshèngruì 
néngzhǎnchóu 
wènxīnbàokuì 
yuàngàochéngōng 
mǐnmiǎnmài 
jìngshìtiān 
tiānxīnrénài 
qínmín 
mínfēngsuíài 
xiàolíng 
chuānzhībèiwèi 
shènzhōngshǐ 
fěixiè 
xīn 
èrdài 
dēngtàipíng 
yǒngyǒngniándài 
xiǎochénwén 
zhízǎi 
zuòwéishī 
yòngzhìbǎotài 

《乾隆圣德诗》作者

沈德潜

沈德潜, , 清代诗人, 1673 - 1769
沈德潜(1673~1769 )字确士,号归愚,长洲(今江苏苏州)人,清代诗人。乾隆元年(1736)荐举博学鸿词科,乾隆四年(1739)成进士,曾任内阁学士兼礼部侍郎。为叶燮门人,论诗主格调,提倡温柔敦厚之诗教。其诗多歌功颂德之作,但少数篇章对民间疾苦有所反映。所著有《沈归愚诗文全集》。又选有《古诗源》、《唐诗别裁》、《明诗别裁》、《清诗别裁》等,流传颇广。

沈德潜的其他诗词


三九古诗词@2025 www.39care.net