闺词

[明代] 苏仲

qièběnmíngjiā 
shēngchángchūmén 
yányǒuxùnjiè 
fěngsòngchángshūshēn 
kūndàoběnxùnshùn 
zàishǒushēn 
chéngxìng 
juézhīlánxūn 
niándāngshí 
ǒuzhíshùètún 
yǒu 
yǒuméichéngqīn 
gānǒufēn 
níngwéibiàoméichēn 
shēnguīnòngzhēnxiàn 
线
xiùchūyuānyāngqún 
kāiliánduìzhuāngjìng 
shānyún 
yōuyōuguòbái 
tángtángbèiqīngchūn 
língshíwài 
huángméitóuxīn 
zhūzhīyǒu 
zhīquènéngtōngshén 
jiésuìyuàn 
zhāojiàliángrén 
xiāngkànmèi 
chéngyīnyūn 
míngér 
ēnshuǐdūn 
rènlánchéngpèi 
zhìjǐnjiāngwéiwén 
zhīrénxīn 
bèimiànchǔqín 
jiùrénjiànshīài 
xīnzhězhuǎnyīnqín 
dōngqiúqiē 
qiūshànshēngāichén 
wéicānshāng 
wéishēngshěn 
wéicǎo 
wéilánfēn 
dànzhīyǒutiān 
tiānwén 
ěryǒubié 
shìtīngliángfēizhēn 
wèishēnfēihànhǎi 
wèigāofēikūnlún 
zhōngdǐngzhūliǎng 
chéngqiānjūn 
míngděngchuī 
chánzàoxiāoshēng 
zhǐchuāngfěnnánbái 
qiànqúnrǎnyīn 
biànbīngzuòshuǐ 
wèizhīhánwēn 
liángfēiyān 
lèishíyǒufēn 
chàzhīháo 
móuqiānyún 
yuànhuíxīn 
gēngtuīzhìrén 
qièxīnběnbáo 
qièmàoguānglínlín 
méishéncǎi 
xiàoshīpín 
西
jiēzāigān 
shìzhāohūn 
cándēngduìcháng 
hánpiáoshǒupín 
bìngshǒu 
chángjīnghún 
chángményǒuhèn 
kōngtuōxiāngwén 
bānxīn 
zuòliáochén 
qièshēnjiè 
qièmìngmáolún 
gǎnwànghuángjīnshì 
wéipēnggāotún 
gǎnbáitáng 
wéikāifāngzūn 
shízhù 
yuèfēilún 
mìngzhōngliáng 
shēngchén 
dànchuíjiùniàn 
jìngshěnlún 
gǒuyuàn 
cánshēng 

《闺词》作者

苏仲

苏仲, , 明代诗人, 1456 - 1519
苏仲(一四五六—一五一九),字亚夫。顺德人。葵弟。明孝宗弘治十五年壬戌(一五〇二)进士,官户部主事。旋忤宦官刘瑾意,出为岳郡散官。十八年,皇帝赐命进防承德郎。武宗正德七年(一五一二),任广西象州知州。九年,退居归田。十四年,卒于家。有《古愚集》,诗三卷,文一卷。清康熙《顺德县志》卷七有传。其来孙天琦又有《奉直大夫象州知州前户部主事古愚公传》,见《古愚集》卷首。苏仲诗,以清光绪七年(一八八一)顺德苏仲德堂藏板重刻本《古愚集》为底本。

苏仲的其他诗词


三九古诗词@2025 www.39care.net